HỌC Y VÌ ĐAM MÊ
-------
STATUS 1
Mình là bs ra trường đã đủ 18th thực tập tại bệnh viện. Mình muốn chia sẻ đôi chút về sự khó khăn khi làm việc trong môi trường y tế, cạn bẫy mà bs mới ra trường như mình bị vướng vào.
Học y trầy trật tròn 6 năm trời, kiến thức quá nhiều, cố gắng học vẫn dốt, thường thì ít sinh viên đi làm thêm ngoài. Đến khi năm 5 năm 6 áp lực đồng tiền tăng lên khi các bạn đồng trang lứa đã đi làm kiếm được tiền. Cho đến khi ra trường thì áp lực tự nuôi sống bản thân lại nặng nề hơn trong khi các bạn mình đã có vốn nhỏ.
Khi ra trường tại tuyến huyện mình chẳng đủ tự tin cũng như không được phép điều trị trực tiếp cho bệnh nhân, bv mình làm cũng không thể cho mình kiến thức mà mình muốn có, mình muốn học lên. Sẽ có 2 hướng: 1 là mình xin vào bv thực tập trả học phí cho bệnh viện sẽ được học việc tại những khoa cần để làm cchn trong 18th, 2 là có ý định gắn bó lâu dài với bv thì tùy bv phân phối mình làm vào khoa nào thì mình làm khoa ấy và có lương (tuy nhiên bv sẽ giữ bằng, ký hợp đồng có ràng buộc 1 số năm). Nếu gắn bó mình có thể xin đi học hoặc bv cử đi học theo ý của bv. Ban đầu, vì áp lực đồng tiền và mơ hồ về các vấn đề ngoài chuyên môn lại có văn bản thu hút nhân lực, nghe cũng tạm, không có ràng buộc, mình đã ký với bệnh viện hợp đồng có lợi với mình, họp đồng không có ràng buộc. Tuy nhiên mình lại bị giữ 2 bản hợp đồng và mình không ý kiến gì vì nghĩ bv công lập làm việc sẽ rõ ràng. Lúc đó mình thật sự tin người, đáng lẽ ra khi bị giữ 2 bản đã phải nhận ra sự lươn lẹo trong đó. Trong thời gian 18th ấy, mình giao phó cho bv, cử mình làm chỗ nào mình cũng làm vì tuổi trẻ, vì cần chuyên môn.
Hợp đồng đã ký, làm được 1 số tháng lại xảy ra rất nhiều vấn đề, lúc thì bị gọi lên nộp bằng, lúc lại bắt ký hợp đồng khác hoàn toàn hợp đồng đã ký. Mình không nộp bằng chính, cũng không ký thêm hợp đồng nào vì thấy bv không được như ước muốn của mình thế là bv biết mình không gắn bó lâu dài với bv. Bv trở mặt. Vì tiếc nhiều tháng đã làm tại viện mà không đành dứt áo ra đi luôn, muốn có cchn rồi đi. Đến lúc làm cchn thực sự mình lại bị làm khó, phải trả lại toàn bộ hỗ trợ bv trả cho mình. Bv làm đủ mọi cách để mình phải trả lại, có thể ép ký hợp đồng mới, có thể viết bản cam kết hay biên bản làm việc.
Thấy tiếc cho ngành y, học 6 năm ra trường rồi trầy trật thêm 18th để lấy được cchn mới có thể kê đơn, 7.5 năm rồi khi kê đơn được rồi lương vẫn chỉ là 2.34 x 1490. Thêm độc hại nghề nghiệp 40-60%, tiền thu nhập thêm của khoa, của bv, tiền trực, tiền hoa hồng kê thuốc cũng chỉ vỏn vẹn 5-7tr bạc bẽo ở tuyến huyện. 40 hay 60% thì cũng phải do lãnh đạo cho mới được, mà ai biết phải làm gì để lãnh đạo cho. Kinh tế thị trường phát triền vùn vụt, nhìn đám bạn bè, ac khác ngành mà thấy ngại ngùng vì mình chỉ là bs quèn. Làm ngành y liên quan đến con người học thì nhiều mà lâu, ai ngờ lại được trả công thế, ai cũng chán, ai cũng sớm ra đi. Mình còn có ý định bỏ nghề. Nếu chuyển nghề từ khi chưa học đã tốt, mà bây giờ bỏ nghề vẫn không muộn.
-----
STATUS 2
Bạc... Bạc lắm!
Học 6 năm trời, mỗi năm trung bình 10tr tiền học x 6 năm là 60tr. Tiền ăn uống sinh hoạt trung bình 3trx12thx6n=216tr nên tổng cộng cứ gọi là 270tr đi
Lương bây giờ cộng từ A đến Z rồi từ Z lộn về A chắc khoảng 6tr, tiết kiệm lắm coi như tiêu 3tr để 3tr thì khoảng 270:3:12=7,5 năm mới gọi là hòa vốn. Chưa kể có phải tháng nào cũng bỏ ra 3tr, rồi chỉ có đi làm đâu, còn đi học, bằng nọ bằng kia thì cũng phải mươi, mười lăm năm mới gọi là "hòa".
Rồi sao?
Công việc thì bộn bề, áp lực, lại không cho phép được sai sót. Nghề nhà người ta thì "sảy một ly, đi một dặm", cơ mà một dặm thôi cũng đi xe về, đi bộ về, bò về, lê lết về được. Còn cái nghề y, thì phải nói là "sảy một ly là đi không trở lại" ấy.
Ngày xưa bảo "đi làm bác sĩ, sau về chữa bệnh cho bố mẹ". Cơ mà đến khuyên bố bỏ thuốc, mình còn chả làm được. Tiền thì k dư dả, mà làm bác sĩ có phải bệnh gì cũng chữa đc đâu, sau chẳng may bố mà bị ốm, đã không chữa được, có khi còn chả có tiền mà đưa bố đi chữa bệnh ấy chứ. ?
Rồi thì bảo cái nghề này" mọi người tôn trọng". Đấy là khi mình giúp được người ta thôi, còn không thì hoặc nhẹ thì họ quên mình, nặng thì có khi lại cho mình vài chưởng như mấy vụ trên báo. ?
Hồi Tết mình nghe dì mình kể, thằng cu em học 4 năm đại học, năm nay năm cuối rồi mà chưa ra trường đã có công ty mời đi làm lương tháng 37 triệu. Nhìn lại con chị mài mông học 6 năm, lương cứng hiện tại 3 triệu 7 mà thấy sao mà... thế!
Ngày trước mình cũng thích tin học, ngày trước mình cũng thích công nghệ thông tin, rồi mình tự hỏi "Nếu ngày xưa mình biết trước..."
Nên là... Ngành Y chỉ hợp với người giàu, những người đích thị là ĐI LÀM VÌ ĐAM MÊ thôi, vì như thế mới tập trung làm việc, hết lòng cống hiến được, chứ cái đứa lúc nào cũng đau đáu về đồng tiền như mình thì...có khi không đúng rồi! ?
P/s: Tus này viết dưới cương vị của một bác sĩ tuyến tỉnh, không "tập gym", ngậm thìa inox. Nếu bạn là bác sĩ không gặp phải những tình trạng trên, xin chúc mừng, bạn đã chọn đúng nghề rùi đó! ♥️
Nguồn: Sưu Tập