SỨC KHOẺ LÀ SỐ 1
==============
Một buổi chiều mùa đông năm 1990, hôm đó trời mưa và rét đậm, tôi ngã gục vì kiệt sức bên chiếc xe thồ còn đầy than tổ ong trong một ngõ phố nhỏ trên đường Thuỵ Khê. Trước đó tôi bị sốt liên tục bảy ngày. Nhưng tôi vẫn gượng dậy, cố đi bán từng xe than để kiếm tiền mang về cho mẹ, bởi gia đình tôi chưa bao giờ có một cái tết đủ cơm, đủ bánh chưng và thịt ăn trong ba ngày.
Một người cô nhìn thấy đỡ tôi dậy đưa về nhà.
Khi tình trạng của tôi ổn định một chút, tôi lại tiếp tục lên đường bán than tổ ong, cho đến chiều 23 tết cảm thấy sức khoẻ quá suy sụp, tôi mới chịu dừng lại công việc, thu xếp quần áo trở về quê.
Trong trạng thái quá mệt mỏi, mệt đến mức tôi không buồn lê bước, đầu óc trống rỗng, nhưng vừa tới cổng tôi gặp ba ông già râu bạc tóc bạc. Tôi cúi chào ba người. Họ chào tôi và tự giới thiệu, một người già nhất tên là Khoẻ, người thứ hai tên là Thành, người ít tuổi nhất tên là Lộc. Họ muốn tôi thảo luận với gia đình, thống nhất chọn một trong ba người để mời vào nhà, họ nhấn mạnh chỉ được chọn một người.
Anh trai và chị gái tôi muốn mời ông Lộc.
Theo ý kiến của anh và chị, gia đình tôi quá nghèo, bố mẹ quá già yếu, hai em gái đang học đại học, giờ là lúc rất cần tiền, tốt nhất hãy mời ông Lộc vào nhà, sang năm mới gia đình sẽ có một kho vàng.
Hai em gái muốn mời ông Thành.
Vì hai em thấy công việc của anh đầu và chị gái thứ hai quá vất vả, đi dạy học cách nhà gần ba mươi cây số, trong khi tôi phải đi phu hồ xách vữa, bán hoa quả, bán rau, bán than tổ ong, thậm chí cả thổi kèn đám ma. Nếu ông Thành vào nhà, sang năm các anh chị sẽ thành đạt, khi ấy tiền của sẽ tự đến.
Bố mẹ tôi nghe các con bàn luận cũng góp ý.
Mẹ nói rằng, bố đã gần bảy mươi tuổi, còn mẹ thì cũng bị tàn tật không đi lại được, chỉ mình tôi là “người sắt” nhất nhà nhưng kì thực tôi ốm yếu từ nhỏ. Vì thế mà bố mẹ muốn ông Khoẻ. Có sức khoẻ, gia đình tôi mới hạnh phúc, mọi người mới ở bên nhau được.
Tôi nghe lời bố mẹ ra mời ông Khoẻ.
Khi ông Khoẻ đứng dậy bước vào nhà, ngay lập tức, ông Thành và ông Lộc cũng đứng dậy theo sát phía sau.
Tôi ngạc nhiên hỏi ông Thành và ông Lộc: “Rõ ràng tôi chỉ mời ông Khoẻ thôi, vậy tại sao hai ông lại đi theo?”
Hai ông già vuốt chòm râu bạc nói: “Bất cứ lúc nào ông Khoẻ đi đến đâu, hai chúng tôi sẽ đồng hành cùng ông ấy, không rời nửa bước. Nếu không mời ông Khoẻ vào nhà, hai người chúng tôi ai vào cũng vậy, gia đình sớm mất đi sinh khí.”
Tôi để ý ông Khoẻ trên áo có chữ số 1.
Cuộc sống tuân theo quy luật nhị phân, tức là xoay quanh số 1 và số 0, bất cứ ai học toán cũng hiểu rất sâu sắc điều này, mọi thứ trong cuộc sống từ sơ đẳng nhất cho đến hiện đại nhất đều mã hoá bởi hai chữ số 0-1.
Ông Thành mặc áo số 0.
Ông Lộc cũng mặc áo số 0.
Đến đây tôi chợt hiểu, sức khoẻ là số 1, sự thành đạt và của cải đều là con số 0. Chỉ khi số 1 ổn định đứng trước, thì đằng sau điền bao nhiêu chữ số không đều trở nên ý nghĩa. Ngược lại, nếu đưa số 0 lên trước số 1, thì dù có điền bao nhiêu số 0 đi nữa thì những chữ số 0 ấy cũng đều vô nghĩa.
Từ đó tôi quyết định theo nghề y.
Bệnh nhân của tôi, nếu là những người nghèo nhất cũng chẳng ai từ bỏ sức khoẻ vì tiền, những người giàu nhất cũng sẵn sàng bỏ tiền bạc vì sức khoẻ của họ. Sức khoẻ là quý giá nhất trên đời. Cuộc sống luôn có giới hạn, nhưng sức khoẻ là vô giá, là cội nguồn của mọi hạnh phúc, có sức khoẻ là có tất cả.
Tôi nghiệm thấy trong cuộc đời này, con người bước vào bằng tiếng khóc và ra đi bằng nụ cười, bắt đầu bằng niềm vui và kết thúc bằng nỗi buồn. Nhiều người trong chúng ta mải mê lao về phía trước để giành lấy sự giàu có, chiến đấu hết mình, bất chấp tất cả, sẵn sàng làm tổn thương người khác và tổn thương chính mình. Có những người kiếm được hàng chục tỉ, trăm tỉ, ngàn tỉ, nhưng họ phải trả giá bằng sự tù đày, thậm chí phải trả giá bằng cái chết. Chúng ta phải trả giá để có được sự thành công. Nhưng cuối cùng, chúng ta không thể vượt qua được trở ngại lớn về sức khoẻ. Tiền bạc không mua được sức khoẻ. Thành công cũng không mang đến cho chúng ta sức khoẻ. Mà ngược lại, nếu có sức khoẻ, chúng ta mới có thể thành công và làm ra của cải.
Nhiều người hỏi tôi: Làm thế nào để thành đạt và giàu có?
Tôi trả lời rằng, hãy tạo ra sức khoẻ cho mình và giữ lấy nó. Tuổi ấu thơ, sau những trận ốm thập tử nhất sinh, tôi đã nhận ra sự quan trọng của sức khoẻ. Lúc đó tôi còn quá nhỏ để biết rằng, cuộc sống có những món quà số phận chính là sức khoẻ, nhưng nó luôn bí mật và cần tôi khám phá. Lớn lên, tôi hiểu có sức khỏe thì của cải sẽ tích lũy dần, có sức khỏe thì thành công càng ý nghĩa, có sức khỏe thì hạnh phúc sẽ luôn đồng hành.
Tôi không bao giờ khoe sự giàu có!
Bởi lẽ tiền bạc, nếu đem nó đến bệnh viện, tôi thấy nó trở nên vô giá trị. Chẳng ai đủ tiền để mua được một giường bệnh tốt nhất. Nếu bạn không tin tôi, hãy tìm một bệnh nhân ung thư và hỏi họ điều này. Nên nhớ, cơ thể là sự phấn đấu không ngừng, và sức khoẻ là của cải lớn nhất trong cuộc đời chúng ta. Tôi muốn nói với các bạn rằng, đừng ốm, hãy sống cuộc sống trong sạch và lành mạnh, sức khoẻ mới là cây ATM tốt nhất của cuộc sống.
Tôi cũng không khoe sự thành đạt.
Bởi nếu tôi thành đạt, thì cũng sẽ có vô số người còn thành đạt hơn. Tôi đã trải qua vô số thất bại. Nhưng tôi thấy rằng thất bại chỉ là tạm thời, thành đạt cũng vậy, mọi thứ đều thay đổi theo thời gian. Nhiều người mải mê tìm kiếm tiền bạc, tím kiếm một sự nghiệp thành công, nhưng họ lại quên mất rằng nền tảng của tất cả những thứ đó phải là sức khoẻ.
Điều duy nhất tôi khoe là sức khoẻ của tôi!
Ở tuổi tôi trở đi các bạn sẽ thấy rằng, mỗi khi lo lắng điều gì đó phải thức khuya, hôm sau sẽ hoa mắt chóng mặt, lâu dần quầng mắt bị thâm, những vết nhăn xuất hiện không thể xoá bỏ cho dù có ngủ bao nhiêu đi chăng nữa.
Và khi thời tiết chuyển mùa, lưng đau nhức ê ẩm, các khớp xương như rã rời, thị lực bắt đầu mờ, trí nhớ giảm sút và công việc kém hiệu quả.
Cuối cùng, chúng ta sẽ nhận thấy một thời tuổi trẻ đã phung phí sức lực để kiếm tiền, cuối cùng tiền không kiếm được mà đổ bệnh, rồi phải bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không mua được sức khoẻ.
Để có sức khoẻ, chúng ta cần có một chế độ làm việc và nghỉ ngơi hợp lí, không thức quá khuya, phải tập thể dục đều đặn hàng ngày, giữ tâm trí yên tĩnh, bồi bổ tri thức bằng cách đọc sách, thực hành lối sống và suy nghĩ tích cực.
Lời khuyên của bác sĩ: hãy ăn ngon ngủ kĩ!